Cô đơn không phải 1 trạng thái, cũng không phải vấn đề ngoại cảnh. Con người ta thường thế này: cái gì mình làm tốt thì nhận mình giỏi, do nội lực bản than nhưng cái gì làm hỏng đều đổ lỗi tại ngoại cảnh. Cô đơn cũng như vậy, mọi người thường nghĩ rằng do người khác làm mình tổn thương, làm mình tự kỉ... nhưng tiên trách kỷ hậu trách nhân
Có một câu nói thế này, "nếu không thay đổi được hiện tại thì hãy thay đổi thái độ của bạn". Mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nếu chúng ta cứ giống phóng khoáng như vậy. Nhưng không, cái thằng "cô đơn" nó vẫn gõ cửa mỗi năm vài chục lần, cả đời không đếm hết. Cái thằng này rất nguy hiểm, nó làm chúng ta co rút bản thân lại, sống khép kín và nói chung là buồn.
Tớ không cô đơn ư? có chứ, từng phút từng giây ấy chứ nhưng tớ đã chia nó thành nhiều mảnh để dành mỗi làn mang ra xài 1 ít hay tiện tay cho vào toilet rồi giật nước. Buồn có gì vui đâu mà buồn. Ấy thế mà vẫn cứ buồn.
Buồn khi trải qua một ngày tồi tệ không cất nên lời, chỉ muốn nằm xuống giường, ngáp 1 cái thật to rồi chìm vào giấc mộng về ngày tươi đẹp....
Buồn khi anh ấy bỏ tôi lại, khiến tôi chỉ muốn đập phá tất cả nhưng chẳng thể làm được vì tiếc tiền.
Buồn khi bạn bè quay lưng lại vì họ có bạn bè khác, tôi chỉ muốn mắng họ nhưng đó là cái quái gì.
Buồn là khi 1 người khiến tôi tức tối nhưng không thể chửi thề vì cả đời không chửi nên chả biết chửi thế nào cho "có văn hóa".
Thế giới này tràn ngập nỗi buồn nhưng chìm dưới niềm vui. Người ta giấu nỗi buồn trong long bằng vẻ ngoài tươi cười.
Nhưng thiết nghĩ sao phải thế, đời là mấy tí, sống được bao năm mà phải buồn, cười một chút, thật một chút cũng tốt, ít nhất cái mồm cũng không chỉ để ăn hay than vãn. Đôi mắt không sinh ra để khóc mà để tăm tia nhiều thứ trên đời.
Tôi hay buồn thậm chí cấp 1 tôi còn bị gọi là thịt đông lạnh nhưng rồi tôi bước ra khỏi nỗi buồn đó và đứng lên. Đến nỗi giờ tôi nói trước đây tôi lạnh lung cỡ nước để ở ngăn đá mà người ta gọi là nước đá đó. Tôi vui vẻ hơn, cười nhiều hơn, đời đẹp hơn nhưng nhan sắc tỉ lệ nghcihj với nụ cười nên tôi lại buồn...
198 con số của tôi cộng 1 với 8 lại ra con chin, chứng minh thư của tôi toàn 9.Khi nhân số 9 với bất kì số nào thì tổng các chữ số của đáp số vẫn không thay đổi: 9 x 3 = 27, lấy 2 cộng 7 lại thành 9; hoặc 9 x 9 = 81 và 8 cộng 1 vẫn bằng 9! Có lẽ vì vậy mà người ta tin rằng con số 9 gắn liền với sự trường cửu, sức mạnh và sự cân bằng hoàn hảo.
Có lẽ tôi cũng phải cân bằng như thế nhỉ, cô gái 198 cố gắng đạt đến sự trường cửu, miễn không phải cửu vĩ hồ là được rồi.
Từ giờ tôi vẫn sẽ buồn nhưng theo cách của riêng tôi, không giữ trong lòng, không nói toẹt ra, chỉ cần coi nó như bộ phim hàn quốc thoáng xem qua, như chiếc lá vẫn rụng vào mùa thu.
Tiểu Đười Ươ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét