Đừng hỏi em có tin anh không? Vì em không dám chắc rằng quá khứ của anh để em đủ sức giữ anh cho riêng mình. Nếu anh có tìm lại một cái tên cho ngày quá khứ thì trước tiên hãy cho em một chút thôi cái gọi là "niềm tin" hiện tại anh nhé.
Anh à, em cần một chút thôi cái gọi là "niềm tin".
Có đôi lần em tự nhủ niềm tin của em dù có xây bằng tòa lâu đài cát, sóng xô là lại tan theo bọt biển nhưng em vẫn cứ thích đùa mình vào những con sóng để có thể vỗ về an ủi những ngày vỡ vụn.
Đi qua ngày nắng em vô tình thèm một cơn mưa chiều, em muốn chạy băng qua từng con phố Sài gòn, nghe những bản nhạc em yêu thích,ngắm những con đường lên đèn nhấp nhoáng với vài bảng hiệu quảng cáo mà em mê tít,em bắt nhịp theo nhịp điệu của Sài gòn về đêm, em vỗ về con tim,em sẽ ổn thôi.
Ừ thì yêu anh, em chưa một lần khóc nức nở, em có khóc nhưng em không trọn vẹn..
Và có đôi lần em muốn vỡ tan theo từng cảm xúc nơi anh...
Đừng hỏi em có tin anh không? vì em không dám chắc rằng quá khứ của anh để em đủ sức giữ anh cho riêng em, nếu anh có tìm lại một cái tên cho ngày quá khứ thì trước tiên hãy cho em một cái tên " niềm tin" hiện tại anh nhé.
Yêu anh là quyền của em, và rời xa em là quyền của anh....
Nó dám đặt cược cho trái tim nơi anh đấy....
Quá khứ ấy, em dẹp sang một bên, nhưng có lúc em muốn loạn nhịp với bàn tay run, em sợ những ngày qua, sự cố gắng của em không bằng một ngày quá khứ anh nghĩ về, em tôn trọng những gì tốt đẹp nơi anh, chưa bảo anh cất giấu thật sâu, nhưng em lại có chút ích kỉ mong anh đừng giữ quá lâu, đủ làm em đau khi nghĩ đến là "con ngốc".
Thời gian...anh hãy giúp em, hãy cho thời gian thêm 1 chút thời gian, em có thể cân bằng mọi thứ và yêu anh theo cách đơn giản nhất nhưng bền vững nhất.
Nhưng đừng nghĩ vội, em yêu anh nhưng tất cả sẽ không phải anh, hãy đặt em ở vị trí anh có nhìn, ngắm em để anh thấy em yêu anh nhiều thế nào.
Và em sẽ rời khỏi tầm nhìn của anh khi anh không muốn là nơi bình yên cho anh.
Chắc anh biết....
Nó..... đã từng đi qua tổn thương, ấy vậy mà vẫn muốn cá cược, đặt cược bao lần với việc nuôi sống niềm tin, muốn sống trọn vẹn vào 1 ngày mai tới, chẳng muốn than thở cho ngày cũ kĩ, hay đánh bóng những chuyện vừa hôm qua, em sống với 1 trái tim khuyết, nhưng em còn may mắn vì em có đôi tay có thể nắm, em chạm, em vươn mình, em có đôi chân để đi đến những nơi em thích, em cất giấu kỉ niệm qua từng thước ảnh nhỏ, em có đôi mắt sáng, không long lanh, nhưng em có thể nhìn đời bằng ánh nhìn dịu dàng, em thể hiện qua từng lời emi nụ cười với những người thân yên bên mình, đó là điều em hài lòng với cuộc đời này.
Vì thế có khi hạnh phúc đến muộn chút nhưng em bằng lòng với điều em có thể làm là yêu anh ngày hôm nay trọn vẹn.
Củ Cà Rốt
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét